Chia sẻ với ABC-30, Tessa Hansen-Smith cho biết: “Khi ra khỏi phòng tắm, trên da tôi xuất hiện những vết sưng to, da đầu tôi sẽ chảy máu sau khi tắm”. Cô đã gặp những triệu chứng này kể từ khi cô 8 tuổi.
Tình trạng dị ứng này được gọi là chứng nổi mề đay do nước (Aquagenic Urticaria). Theo như Viện Y tế Quốc gia, căn bệnh này “là một tình trạng hiếm khi mề đay phát triển nhanh chóng sau khi da tiếp xúc với nước, bất kể nhiệt độ của nước.” Mặc dù nguyên nhân chưa được biết đến, phụ nữ thường là những người mắc phải căn bệnh này.
Về bản chất, dị ứng với nước được cho là phát sinh từ phản ứng miễn dịch bất thường do sự tương tác của nước với da. Hãy tưởng tượng hệ thống miễn dịch của bạn như một vệ sĩ, luôn sẵn sàng phòng ngự trước những kẻ xâm nhập. Đối với chứng nổi mề đay do nước, nước một cách nào đó đã kích hoạt một phản ứng cảnh báo. Điều này dẫn đến việc giải phóng các chất như histamin, gây ra chứng mề đay, sưng và ngứa.
Mẹ của cô, bác sĩ gia đình Karen Hansen-Smith, là người đầu tiên nhận ra rằng con gái mình bị dị ứng với nước, sau nhiều năm được chẩn đoán bởi các chuyên gia.
“Với tư cách là người mẹ, tôi cảm thấy hơi có lỗi khi không nhận ra rằng da con gái tôi xuất hiện mề đay sau khi tắm và không phát hiện ra sớm hơn rằng đó là vấn đề với nước,” bà nói với ABC-30.
Tessa nói rằng nếu cô uống nước hoặc ăn bất cứ thứ gì có nhiều nước, cô sẽ cảm thấy nóng trong người. Vì vậy, cô chủ yếu uống sữa, vì nồng độ nước trong sữa được cân bằng bởi chất béo và protein.
Đối với việc tắm rửa, cô chia sẻ trên Instagram rằng “Tôi đã lau sạch cơ thể bằng khăn ướt chuyên dụng, tuy nhiên vẫn có lúc tôi thấy đau.”
Tessa nói rằng đôi khi cô vẫn cần tắm, mặc dù cô “không thể làm những việc khiến cô đổ nhiều mồ hôi”. Cô giảm thiểu mùi cơ thể bằng cách cạo lông và sử dụng lăn khử mùi ở những nơi thích hợp.
Theo báo cáo của ABC, ước tính chỉ có ít hơn 250 người trên toàn thế giới mắc bệnh nổi mề đay do nước. Bởi vì đây là một căn bệnh hiếm, Tessa chia sẻ rằng người ta thường hoài nghi và cố ý thử nghiệm dị ứng của cô, như trường hợp khi cô còn là sinh viên tại trường Đại học Davis, California.
“Khi tôi kể với mọi người về chứng dị ứng nước ở trường đại học, đã có những người thử vô tình vẩy nước lên tôi hoặc tung những viên đá vào tôi,” Tessa nói.
Cô đã quản lý tình trạng của mình bằng cách ở trong nhà nhiều nhất có thể. Cho đến gần đây, cô bị mất nước đến mức bị viêm đại tràng thiếu máu, xảy ra khi lưu lượng máu đến một phần ruột già bị giảm tạm thời.
Trong thời gian nằm viện vì viêm đại tràng thiếu máu, Tessa gặp phải các biến chứng như xuất hiện nhiều cục máu nổi lên và ít nhất một cục máu sâu trong cánh tay phải của cô. Việc nhập viện cũng khiến Tessa cần điều trị vật lý để phục hồi.
Cô cho biết rằng “cô chưa thể trở nên khỏe mạnh hơn vì tình trạng sức khỏe chỉ vừa có tiến triển,” nhưng Tessa vẫn nhìn vào tương lai và hy vọng trở thành một y tá. “Tôi hy vọng rằng mình có thể quay lại trường học, hy vọng rằng mình có thể có một công việc bình thường,” cô nói với ABC-30.
Những biện pháp chữa trị chứng nổi mề đay do nước
Các nhà nghiên cứu đã xác định được các biến đổi trong các gen liên quan đến dị ứng với nước, chẳng hạn như gen FABP5, quan trọng cho chức năng rào cản da. Các biến đổi trong gen này làm gián đoạn khả năng của da để chống nước, kích hoạt một phản ứng viêm.
Mặc dù đã có những bước tiến này, vẫn còn rất nhiều điều vẫn chưa giải thích được về dị ứng với nước. Tuy nhiên, bằng cách kết hợp các thông tin từ di truyền học, miễn dịch học và da liễu học, các nhà khoa học đã mang lại hy vọng cho việc chẩn đoán và cải thiện sức khỏe.
Các phương pháp điều trị dị ứng thông thường như thuốc chống histamin, corticosteroid, giúp giảm nhẹ triệu chứng tạm thời, nhưng có thể không giải quyết được nguyên nhân gốc rễ.
Các phương pháp thử nghiệm như điều trị ánh sáng (phơi da dưới tia tử ngoại) nhằm làm dịu phản ứng miễn dịch và giảm viêm. Phương pháp này đã cho thấy một số triển vọng trong việc giảm các triệu chứng dị ứng.
Tránh tiếp xúc với nước là phương pháp khá khó khăn và cần được lên kế hoạch cẩn thận, bao gồm các cách giữ gìn vệ sinh thay thế.
Sử dụng các phương pháp rào cản bảo vệ, chẳng hạn như kem dưỡng ẩm, có thể giúp tạo ra một lớp chắn giữa da và nước, từ đó giảm độ nghiêm trọng và tần suất của triệu chứng.
Các nhóm chuyên gia cố vấn có thể cung cấp các biện pháp và khuyến khích tinh thần của bệnh nhân để đối phó với sự lo lắng và căng thẳng với tình trạng của họ, nhằm cải thiện chất lượng cuộc sống hơn.
Việc nghiên cứu sâu hơn về cơ chế hệ miễn dịch liên quan đến bệnh nổi mề đay do nước là cần thiết để tìm ra các phương pháp điều trị mới. Tuy nhiên, những nghiên cứu này vẫn còn nhiều hạn chế do số lượng bệnh nhân còn hiếm.